CORTICOID TRONG ĐIỀU TRỊ ĐỢT CẤP LUPUS BAN ĐỎ HỆ THỐNG
Bộ môn Dị ứng Miễn dịch lâm sàng
Đại học Y Hà Nội
Corticosteroid (prednisolon, methylprednisolon) là thuốc điều trị quan trọng nhất trong các thuốc điều trị SLE. Corticosteroid là điều trị cơ bản cho hầu như tất cả các thể lâm sàng của lupus. Riêng trong tổn thương thận lupus, đã có rất nhiều nghiên cứu chứng minh liệu pháp điều trị corticoid đơn thuần là không hiệu quả trong kiểm soát bệnh khi so sánh với phác đồ phối hợp với một hoặc 2 thuốc ức chế miễn dịch khác.
Cơ chế tác dụng của corticoid lên hệ miễn dịch: Làm giảm các tế bào lympho, bạch cầu đa nhân trung tính và tế bào đơn nhân. Làm giảm khả năng đáp ứng của tế bào T với IL-1. Giảm quá trình tăng sinh tế bào lympho B. Làm giảm sản xuất tổng lượng IgG trong máu. Làm giảm quá trình hoá ứng động của tế bào đơn nhân. Giảm sản xuất TNF- a, INF- a, INF-, IL-2, IL-37.
Tuy nhiên trong kiểm soát đợt cấp tính, corticoid có vai trò quan trọng. Ngày nay một điều trị chuẩn cho tổn thương thận lupus cũng như lupus nặng là kết hợp liều methyprenisolon liều pulse (500mg -1000mg) kết hợp với cyclophosphamide (Endoxan, Cytoxan) tĩnh mạch liều pulse (0,5-1g/m2 da/lần) hàng tháng trong 3 hoặc 6 tháng. Ngoài ra trong nhiều trường hợp có thể sử dụng MMF (mycophenolate mofetil, biệt dược Cellcept, Myfortic Transfonex, ) thay cho cyclophosphamide.
Ths Bs Nguyễn Ngọc Hải